Mình là Nguyễn Hoàng Huy năm nay đã 38 tuổi hiện đang làm về lĩnh vực xây dựng ,sở thích của tôi là đá bóng , tập gym. Là một người đàn ông đã ly hôn. Câu nói ấy, dù đơn giản, vẫn khiến lòng tôi lặng đi mỗi khi thốt ra. Không ai cưới nhau để rồi chia tay. Nhưng cuộc sống không chỉ có yêu thương, mà còn có mỏi mệt, tổn thương, và những khoảng cách ngày càng lớn đến mức không thể nối lại. Chúng tôi từng yêu nhau rất nhiều, từng nghĩ sẽ cùng đi qua hết những năm tháng còn lại. Vậy mà, cuối cùng lại rẽ hai lối. Ly hôn không khiến tôi oán trách, cũng không khiến tôi hận cô ấy. Chỉ là… tiếc. Tiếc cho những tháng ngày từng cùng nhau xây dựng, tiếc cho những giấc mơ dang dở, và tiếc cả người đàn ông từng cười nhiều hơn là trầm ngâm. Sau chia tay, tôi dọn ra khỏi căn nhà chung, mang theo vài bộ đồ và một trái tim nặng trĩu. Những đêm đầu tiên sống một mình, tôi vẫn quen tay nấu phần ăn cho hai người, rồi ngồi thẫn thờ nhìn chiếc ghế trống bên kia bàn. Tôi học cách sống lại – không phải để quên, mà để bước tiếp. Cuộc đời này vẫn phải sống, dù tim từng gãy. Và giờ đây, tôi không còn là người đàn ông của ai nữa. Chỉ là một người đã đi qua yêu thương, đã mất, đã đau… và đang học lại cách bình yên.